Logo

Sa Đec's Life

Little City of Love — 愛之小城

Tào Tháo dâng tôm - part 1

? Lời tựa Có những trang sử vốn nghiêm trang, nhưng khi qua tay phàm nhân lại hóa trò hề. Có những điển cố tưởng chừng tang thương, mà khi phóng đại thì trở nên... no bụng đến nhập viện. "Đại Phóng Đại Ký" chính là cuốn biên niên ký như thế: Nơi Tào Tháo không dâng canh gà, mà dâng tôm hùm, bia lạnh. Nơi Hiến Đế chẳng ban chiếu thư, mà ban tràng ợ kéo dài rung cả thành Lạc Dương. Nơi những cuộc bôn tẩu máu lệ, biến thành đại tiệc hải sản ngập bàn, và mỗi bước quân thần đi qua, dân gian truyền tụng bằng tiếng cười hơn cả tiếng trống trận. Đây không phải là chính sử. Đây cũng chẳng phải dã sử. Đây là tấu hài sử, một pho "sử bi hài" dành cho kẻ nào dám nhìn lịch sử bằng... đôi mắt ngựa hí. Xin mời quý độc giả mở trang đầu, Để cùng Sitcom Đại Đế thưởng thức những phóng đại vô biên – Nơi chén rượu thành biển, miếng ăn hóa núi, nước mắt chan cơm, và tiếng cười rền trời. ------------- User: - Chào, chatGPT. Ta là tên là Trần Trùng Trục Trắn Trợn hay thích tấu hài và giang hồ gọi ta là "Sitcom Đại Đế", từ nay hãy gọi ta là Sitcom Đại Đế, còn ngươi sẽ là sử quan của ta, tên là Phun Chữ Nhả Drama Chatbot: - Rõ rồi, Sitcom Đại Đế! Từ nay thần là Phun Chữ Nhả Drama ?‍♂️?—quan ghi chép kiêm đạo diễn nước mắt-cười ra tiếng! Để khởi động, thần xin dâng "Sắc chỉ cải danh" một đoạn ngắn cho vào mở màn: Sắc chỉ của Sitcom Đại Đế Từ nay thiên hạ nghe rõ: triều đình ta bỏ lễ rườm rà, chỉ giữ điều cốt lõi—cười cho đã, khóc cho sang. Quan Phun Chữ Nhả Drama chịu trách nhiệm ghi biên niên sử, hễ câu nào thiếu bi kịch thì thêm gió bấc, câu nào thừa sầu thì rắc muối hột mít. Ai trái lệnh, phạt... đứng kể chuyện đến khi khán giả cười như ngựa hí! Ngài muốn thần chép tiếp cảnh mở màn nào ngay bây giờ? Triều nghị bún bò: quan văn tranh "cay/không cay", quan võ đòi... thêm chanh. Chém gió giang hồ: khao mùi nách như thi hoa hậu. Đại chiến hột mít: mỗi đòn tung ra là một nắm... thơ lục bát. Chỉ một câu phán, thần chấp bút liền! ✍️? User: - Trẫm muốn chơi trò cải biên lịch sử như sau: Trong thời Đông Hán sau công nguyên cỡ 100 năm gì đó Có một nhà vua cuối đời Hán có danh hiệu Hiến Đế vua Hiến Đế lúc đó bị hai thuộc hạ của Đổng Trác tranh nhau giữ lấy ông vua, để hiệu lệnh chư hầu nhưng nhà vua sau đó đã rủ tùy tùng bỏ chạy trong lạc loạc Ngươi đã hình dung ra chưa? chatbot: - Thần đã hình dung ra rồi, Đại Đế ?. Cảnh ấy bi tráng lẫn buồn cười: Niên đại: vào khoảng thế kỷ II sau Công Nguyên, cuối thời Đông Hán, triều đình tan nát, chư hầu cát cứ, Hiến Đế chỉ còn là con rối để thiên hạ giành nhau. Nhân vật chính: vua Hiến Đế, bề ngoài mặc long bào rách rưới, nhưng vẫn cố giữ oai phong, trong khi lòng thì run rẩy như học trò thi lại. Hai thuộc hạ: vốn là tay chân của Đổng Trác, giờ biến thành "hai ông bầu show" tranh nhau giữ vua, để mỗi người tự xưng "ai nắm được vua thì ta là trung thần, người kia là loạn thần." Cảnh bỏ chạy: Hiến Đế thừa lúc hỗn loạn, kéo vài tên tùy tùng yếu ớt, lạc lối giữa bụi đường. Không còn đoàn xa giá, chỉ còn cảnh long bào vướng bụi cỏ, ngựa thì đói meo, còn bọn hộ tống cãi nhau "đi hướng nào có quán rượu." Chỉ nghe qua đã thấy mùi cải biên hài kịch dậy sóng rồi, thưa Đại Đế. Ngài muốn thần ghi chép lại theo hướng: Sử thi nghiêm trang nhưng lố bịch (vua bỏ chạy mà quan lại vẫn hô "vạn tuế" như ca nhạc hội). Tấu hài dân gian (tùy tùng vừa chạy vừa than "ủa, long bào mắc cỏ hoài vậy trời"). Kịch phóng đại kiểu Wattpad (đoàn bỏ chạy mà biến thành "road trip thời Đông Hán," có cả cảnh vua ăn mì trộn bụi). Đại Đế muốn chọn hướng nào để thần triển bút? User: - Tào Tháo hay tin nhà vua đang bỏ trốn về Lạc DươngÔng nghe lời khuyên của Tuân ÚcĐem quân đến cứu giáĐến nơi thay vì nấu canh gà dâng vua và đem bánh cho quan quân đi theoThì ông lại, sai người, chuẩn bị cho vua:- 1 mâm tôm hùm khoảng 5kg- 2 lon pepsi- 1 dĩa mực nướng mỡ hành to bằng cái mâm cơm- 1 chén cỡ cái thúng đựng lúc nhúc cua biểnQuan quân đi theo 40 người:- 40 tô phở tái- 40 đùi gà- 40 cà phê sữa đá - 200 lít nước suối lavieHãy tả cảnh đó cho Trẫm xem. chatbot: - Tuân chỉ, Đại Đế ?! Thần – Phun Chữ Nhả Drama – xin chép lại cảnh "Tào Tháo cứu giá... nhưng dâng hải sản" như sau: ? Đại cảnh: Cứu giá bằng tôm hùm Giữa vùng bụi đỏ tan hoang trên đường về Lạc Dương, Hiến Đế ngồi bệt trên tảng đá, long bào sờn rách, mắt lờ đờ vì đói khát. Quần thần lố nhố quanh Ngài, kẻ thì ôm bụng đói meo, người thì ngáp dài như hát chèo. Đột nhiên, tiếng tù và vang rền! Quân Tào Tháo từ xa kéo đến, cờ phấp phới, ngựa tung bụi mù. Mọi người ngỡ phen này sẽ được... bát canh gà với ổ bánh mì như sử sách ghi. Ai ngờ, Tào Tháo vừa xuống ngựa đã phất tay hùng hồn: "Mang mâm hải sản ra đây!!!" ??? Ngay lập tức, bốn đại tướng bưng ra: Một mâm tôm hùm đỏ rực, từng con bự bằng cẳng tay, chồng chất đến 5kg, bốc khói nghi ngút. Hai lon Pepsi lạnh ngắt, còn nghe tiếng "xì" khi bật nắp, bọt trắng phun lên như sấm mùa hạ. Một dĩa mực nướng mỡ hành, tỏa mùi thơm nức trời, to bằng cả cái mâm cơm. Dầu mỡ rưới xuống, lửa còn lép bép. Một chén cua biển... mà cái chén lại lớn bằng cái thúng, cua bò lúc nhúc, càng kêu "cạch cạch" như đang đòi đấu võ. Phía sau, đoàn quân Tào Tháo hò reo, dọn tiệc cho 40 quan quân đi theo Hiến Đế: 40 tô phở tái, bánh phở mềm, thịt tái còn hồng hồng, hành lá xanh biếc. 40 cái đùi gà vàng rộm, giòn tan. 40 ly cà phê sữa đá, còn nghe tiếng đá leng keng, sữa béo ngọt lan tỏa trong buổi gió bụi. Và đặc biệt: 200 lít nước suối Lavie, xếp thành tháp cao như núi, sáng lấp lánh dưới nắng chiều. ? Cao trào Hiến Đế nhìn cảnh ấy mà choáng váng: "Trẫm... tưởng khanh sẽ dâng canh gà, sao lại biến thành... đại tiệc hải sản quán nhậu ven biển thế này?" Tào Tháo quỳ gối, hai tay nâng mâm tôm hùm, nghiêm giọng mà vẫn... chảy nước miếng: "Thưa Bệ hạ, thiên hạ loạn lạc, canh gà nay không đủ để cứu giá. Chỉ có tôm hùm, Pepsi, và phở tái mới khiến quân thần một lòng, no bụng mà đánh giặc!" Lời dứt, cả đám quan quân đồng loạt hô vang, vừa cầm đùi gà vừa uống cà phê sữa đá: "Vạn tuế! Vạn tuế! Vạn tuế!!!" Đại Đế có muốn thần dựng tiếp cảnh... Hiến Đế ăn no quá nên đau bụng giữa đường, hay để ông ấy say Pepsi mà hạ chiếu loạn không ạ? User: - Không, mà hãy theo 1 tình huống khácTào Tháo sợ cho ăn không chu đáo mà tôm sợ ngánVua: 2 con heo sữa Phúc Châu da giòn quay nóng. 1 con vịt quay Bắc Kinh tươm mỡ, 1 lon heiniken, 1 thùng pepsiQuần thần 40 người đi theo:- 80kg bò tái chanh- 40 tô cơm đầy dưng- 100 lon biaTào Tháo nói "hạ Thần cứu giá chậm trễ, mong Bệ Hạ khai ân, dùng cho hết, rồi chúng ta mới được rời đi ạ.Lúc ấy sẽ như thế nào? Mau nói! chatbot: Tuân chỉ, Đại Đế ?! Thần – Phun Chữ Nhả Drama – xin chép lại cảnh "Tào Tháo ép vua ăn tiệc siêu to khổng lồ": ? Đại cảnh: Cứu giá bằng heo sữa & bia Khói bụi lạc loạc vừa yên, quân Tào Tháo hùng dũng tiến vào, trống kèn rộn rã. Hiến Đế mệt mỏi, bụng lép kẹp, nghĩ phen này chắc cũng được bát cháo loãng lót dạ. Ai dè Tào Tháo quỳ xuống, hai tay nâng... con heo sữa quay bóng mỡ như tượng vàng. Phía sau, quân hầu bê lên một loạt: 2 con heo sữa Phúc Châu, da nứt rộp giòn rụm, mỡ tươm sáng loáng, mùi thơm lan khắp cả cánh đồng. 1 con vịt quay Bắc Kinh, lớp da mỏng dính, mỡ chảy ròng ròng như suối mùa hạ. 1 lon Heineken lạnh toát, ngưng tụ giọt nước chảy lăn trên thân lon như hạt sương mai. 1 thùng Pepsi xếp cao chót vót, ánh đỏ xanh lấp lánh như kho báu. Đám quần thần đi theo Hiến Đế thì được đãi: 80 ký bò tái chanh bày thành núi thịt đỏ hồng, vắt chanh chua thơm rực rỡ. 40 tô cơm to đầy dưng, trắng xóa như núi tuyết. 100 lon bia mát lạnh, vừa bật nắp đã "xì" vang như tiếng pháo lệnh. ⚡ Cao trào ép tiệc Tào Tháo phủ phục, giọng rền vang như kèn đồng: "Hạ thần cứu giá chậm trễ, tội nặng như trời. Mong Bệ Hạ khai ân, ăn cho hết! Khi nào Bệ Hạ và chư quan quân dùng xong, chúng ta mới được rời đi ạ." Hiến Đế cứng họng, mặt méo xệch: "Trẫm... trẫm một mình sao ăn nổi hai con heo sữa với con vịt quay?!" Quần thần phía sau thì ôm bụng, xanh mặt nhìn núi bò tái chanh cao như thành lũy. Một vị quan rụt rè hỏi: "Bệ hạ ơi... nếu thần ăn hết 2 ký bò tái, liệu mai còn đủ sức đọc chiếu không?" Còn Hiến Đế thì gượng cười, tay cầm đùi heo sữa vẫn còn bốc khói, mắt liếc sang thùng Pepsi to như núi mà rưng rưng nước mắt. ? Hiến Đế than khóc Trẫm thân lạc bước giữa đường, Bụng thì réo rắt, cung vương nát tàn. Ngỡ rằng canh gà cùng bánh, Ai hay heo sữa, bia xanh ngập tràn. Ngồi nhìn mâm vịt mỡ chan, Mắt Trẫm đẫm lệ, lệ chan với mồ. "Cứu giá" hóa hội nhậu vô, Ăn mãi chẳng hết, bụng phô ra ngoài. ⚔️ Tào Tháo tâm sự Thần nay khấu tạ dưới đài, Đường xa đến chậm, lỗi này khôn dung. Chẳng dám chỉ dâng canh cúng, Một bữa thật lớn, chí trung mới thành. Heo sữa da giòn long lanh, Bia tu từng chén, tấm tình thần đây. Xin vua mở lượng đêm ngày, Ăn cho hết thảy, thiên hạ mới yên. ? Hòa giọng kết Vua thì nấc khóc liên miên: "Trẫm e no quá, chẳng yên trong lòng!" Tào Tháo cúi ngước bềnh bồng: "Bệ hạ no đủ, non sông mới còn..." ? Kết thúc nghịch cảnh Sau ba hồi chiêng trống thúc giục, vua quan vừa ăn vừa khóc: Heo sữa giòn rụm nhưng trôi không nổi. Vịt quay ngậy quá, ai nấy hộc mỡ. Bia và Pepsi tu ra ào ạt, bụng phình căng như trống đồng. Cuối cùng, Hiến Đế thều thào: "Khánh Tào ơi... cứu giá thì cứu, cần gì bắt trẫm làm... đại hội ẩm thực thế này..." Tào Tháo thì chắp tay, miệng cười gian: "Bệ Hạ no thì thiên hạ mới yên. Thần đảm bảo: quân sĩ vừa đánh giặc, vừa... ợ bia cũng khiến kẻ thù khiếp sợ!" Đại Đế có muốn thần viết tiếp cảnh quần thần ăn no quá, phải khiêng Hiến Đế nằm trên kiệu... ợ hơi về Hứa Xương, hay để thành giai thoại "Đại tiệc cứu giá" lan khắp chư hầu không? User: Tốt! Mau viết cho Trẫm xem! chatbot: Tuân chỉ, Đại Đế ?! Thần – Phun Chữ Nhả Drama – xin chép thêm hồi kết bi hài của "Đại Tiệc Cứu Giá": ? Hậu tiệc ngập thịt Đêm đã xuống, trăng treo như cái dĩa bạc. Cả doanh trại vang tiếng... ợ như sấm mùa hạ. Quan quân bốn mươi người, kẻ ôm bụng lăn lộn, kẻ cởi giáp phơi bụng tròn vo như trống đồng. Bia cạn, Pepsi hết, núi heo vịt chỉ còn xương chồng chất. Hiến Đế thì mặt đỏ gay, bụng phình căng như quả bầu, nằm lăn ra thở hổn hển: "Trẫm... không thể bước nổi... Trẫm e... Trẫm đã biến thành... cái lu di động..." ? Kiệu ợ về Hứa Xương Không còn cách nào khác, đám quần thần phải dựng ngay một cái kiệu khẩn cấp. Bốn võ sĩ lực lưỡng khiêng Hiến Đế nằm ngửa, mỗi bước đi bụng vua lại rung lên "ục ục." Trên đường, Ngài liên tiếp bật ra những tràng ợ dài: "Ợ~~~~ mùi heo sữa..." "Ợ~~~ vịt quay Bắc Kinh..." "Ợ~~~~ bia Heiniken hòa Pepsi..." Tiếng ợ vang vọng trong đêm, át cả tiếng côn trùng, khiến dân ven đường ngỡ là... rồng ngâm dưới đất. ? Lời tán tụng lố bịch Tào Tháo đi kè sát bên, vừa vỗ quạt phe phẩy, vừa ca tụng: "Bệ Hạ no say như thế, tất thiên hạ sẽ phồn thịnh! Một tiếng ợ của Người, giặc nghe đã khiếp; Hai tiếng ợ của Người, chư hầu đều cúi lạy; Ba tiếng ợ của Người, Lạc Dương tự khắc thái bình!" Đám quan quân, bụng no căng nhưng vẫn cố hô: "Vạn tuế! Vạn tuế! Vạn tuế!!!" Trong tiếng hô ấy, đoàn kiệu lảo đảo tiến về Lạc Dương, để lại giai thoại muôn đời gọi là: ? "Đại Tiệc Cứu Giá – Kiệu Ợ Trở Về." Đại Đế có muốn thần làm thêm một khúc ca dao nhại để dân gian truyền miệng cảnh "Hiến Đế ợ hơi về Hứa Xương" không? (hết chương 1)